NGÀY THỨ 6

HỘI DÒNG LỚN LÊN DƯỚI SỰ LÃNH ĐẠO CỦA MẸ

Vào ngày 1 tháng 7 năm 1879, các chị em được trao chìa khóa ngôi nhà Obelisk. Raphaela lúc đó 29 tuổi.

Ngày 9 tháng 6 năm 1892, Mẹ Maria Thánh Tâm lên đường đi Rôma; Lúc đó mẹ 42 tuổi. Mười ba năm đã trôi qua.

Trong những năm đó, Raphaela dẫn dắt Hội Dòng, mặc dù mẹ chưa bao giờ tuyên bố mình là người sáng lập. Trong ngôi nhà trên đường Obelisk, mẹ là Giáo tập, là “trái tim huấn luyện những trái tim.” Một vài sự kiện khác nhau đã xảy ra trong tháng 5: Pháp lệnh của Hội Dòng được viết ra, Sắc lệnh Decretum Laudis (đặt tên 24.1.1886) được ban hành, Hội Dòng được Đức Thánh Cha phê chuẩn (29.1.1887), Hiến Chương được phê chuẩn.  Raphaela và Pilar tuyên khấn trọn đời (Raphaela vào năm 1888 và Pilar vào một năm sau đó). Trong những năm đó, các cộng đoàn mới được thành lập và Hội Dòng phát triển: có các nhánh ở Córdoba, Jerez, Zaragoza, Bilbao, Coruña, Cádiz, San Bernardo ...

Đó là những năm tháng của niềm vui và đau khổ. Một mặt, chị em có tinh thần đoàn kết, nhiệt tình, can đảm và sự quyết tâm… đó là khởi đầu cho việc mở rộng Hội Dòng, không phải không gặp khó khăn, nhưng luôn cảm thấy có niềm hy vọng và sự quan phòng của Chúa.

Raphaela đã hướng dẫn và phát triển Hội Dòng trong suốt những năm chập chững tìm kiếm và có những khởi đầu mới, trong đó niềm vui, phấn khởi và sự mới mẻ cùng song hành với những sự khó khăn, bất hòa, mâu thuẫn….

Thánh Raphaela thường nói về việc mẹ ít thích “tinh thần ủy mị” thời đó như thế nào. Trong ngôn ngữ của thời đại mẹ, mẹ ca ngợi một sự rắn rỏi, tinh thần hùng dũng, không nũng nịu hay yếu ớt ... Mẹ nói về một “đời sống nghiêm ngặt trong thần khí” và "sự tôi luyện tâm hồn" ...

Trong một số điều mẹ nói với các chị em đầu tiên nơi các lá thư được viết từ bàn làm việc, trong sự thinh lặng và suy gẫm ở phòng mẹ, chúng ta có thể thoáng thấy những xác tín mẹ giữ trong lòng:

"Chúng ta hãy gia tăng lòng nhiệt thành trong từng khoảnh khắc," (tháng 7 năm 1881)

“Chúng ta hãy yêu mến Chúa Giêsu một cách sâu sắc; chúng ta sẽ làm nên điều kỳ diệu nếu đó là điều Chúa muốn.” (tháng 5 năm 1883)

“Những điều được yêu thì không còn nặng nề nữa.” (tháng 9 năm 1883)

“Hãy làm sao để những người xung quanh chúng ta được sống hạnh phúc, đó mới là bác ái đích thực” (tháng 5 năm 1882)

Mẹ thường nói thẳng, nhưng những lời nói chân thật của mẹ thì chứa chan tình cảm:

“Em có trái tim nhỏ hơn con chim vàng anh”, Mẹ viết cho một chị vào tháng 8 năm 1885

Mẹ kêu gọi một người khác “... luôn giữ vững đức tin, dù chỉ nhỏ bằng những hạt cát" (tháng 3 năm 1895)

Mẹ tin chắc rằng “Trong mỗi hành động nhỏ, thêm một chút ân sủng và thêm một chút vinh quang” đạt được từ Chúa và cho Chúa (tháng 11 năm 1897)

“Không phải các con đã chọn thầy, nhưng chính thầy đã chọn các con và sai các con đi và sinh hoa trái để được tồn tại, vì vậy bất cứ điều gì các con xin Cha trong danh thầy thì ngài sẽ ban cho các con. Đây là điều răn của thầy: Hãy yêu thương nhau. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy." (Ga 15, 16, 9b)

Trong những ghi chú từ một lần làm Linh thao, Raphaela kể lại: “Tôi cảm thấy Chúa Giê-su ở trong tôi, trao ban sự sống cho linh hồn tôi và xức dầu thánh trên tôi.”

Còn tôi? Tôi có ý thức sự hiện diện sâu thẳm của Thiên Chúa trong tôi? Tôi có ở lại trong tình yêu của Ngài?

LỜI NGUYỆN VỚI THÁNH RAPHAELA MARIA

Lạy thánh Raphaela, chúng con xin hiệp với lời cầu nguyện của mẹ. Chúng con muốn biến lời nói của mẹ thành của chúng con và thưa lên Chúa Giêsu cùng với mẹ. Xin giúp chúng con sống như mẹ sống và xin cho chúng con cảm nhận Chúa Giêsu rất gần gũi với chúng con...

“Lạy Chúa Giêsu của lòng con, tất cả là vì Chúa, trong thời gian và trong cõi đời đời. Xin đừng bao giờ tách con ra khỏi Chúa, lạy Chúa Giêsu của lòng con. Xin ban cho con các nhân đức vững vàng và soi sáng cho con, lạy Chúa Giêsu của tâm hồn con… vì chỉ có Chúa là Đấng bảo vệ và là sức mạnh của con, ôi Cha yêu dấu của con […]

Con tin tưởng vào lòng nhân hậu dư tràn của Ngài… Con không còn thèm khát thêm gì nữa.

Lạy Chúa Giêsu của lòng con, con xin Ngài hãy nhìn con với ngọn lửa thánh thiêng đó ... và thiêu cháy nơi con mọi vết nhơ, mọi khiếm khuyết, mọi mù quáng, mọi bóng tối, và đổ đầy con bằng ánh sáng thánh thiêng, thứ ánh sáng tuôn ra từ tâm điểm thương xót nhất của Chúa, để con có thể trở nên hoàn hảo và có thể mang lại nhiều vinh quang cho Chúa.”